Không có tài trợ thích hợp một ý kiến không thực hiện được. Nếu bạn có một ý kiến hay và đọc các định luật marketing này với suy nghĩ rằng tất cả những gì bạn cần là một sự giúp đỡ nhỏ của tiếp thị, định luật này sẽ cho ý nghĩ đó của bạn một gáo nước lạnh.
Cho dù một ý kiến (hoặc ý tưởng) hay nhất thế giới cũng không thể bay xa được nếu không có tiền đề để đưa nó cất lên khỏi mặt đất. Hình như các nhà phát minh, các nhà kinh doanh và những người nghĩ ra ý kiến mới đều nghĩ rằng tất cả những gì họ cần chỉ là sự giúp đỡ của tiếp thị chuyên nghiệp.
Không có gì đi xa sự thực hơn điều đó, tiếp thị là một trò chơi nằm trong tâm trí khách hàng. Bạn cần có tiền để vào được tâm trí họ, và bạn cần có tiền để ở lại đó một khi bạn đã vào được.
Bạn sẽ tiến xa hơn bằng một ý kiến xoàng cùng với 1 triệu đô-la hơn là chỉ với một ý kiến xuất sắc.
Nhiều nhà kinh doanh nhìn vào quảng cáo như một giải pháp cho việc lọt vào tâm trí khách hàng. Quảng cáo rất đắt, trong Chiến tranh Thế giới thứ hai, mỗi phút tốn 9.000 đô-la, trong cuộc chiến tranh Việt Nam là 22.000 đô-la, một phút quảng cáo thương mại trong trận chung kết bóng bầu dục ở Mỹ tốn 1,5 triệu đô-la.
Steve Jobs và Steve Wozniak có một ý kiến vĩ đại, nhưng phải nhờ tới 91.000 đôla của Mike Markkula thì máy tính Apple mới được đưa lên bản vẽ. (Với số tiền đó Markkula được 1/3 cổ phần của Apple, Ông ta lẽ ra phải được chia một nửa).
Ý kiến mà không có tiền thì vô giá trị? Không hẳn vậy, nhưng bạn phải sử dụng ý tưởng của mình để kiếm tiền, không phải nhờ tiếp thị giúp. Tiếp thị sẽ tới sau đó.
Một vài nhà kinh doanh coi sự lứu ý của công chúng như là một cách rẻ tiền đi vào tâm trí khách hàng. Cái họ thấy là “quảng cáo miễn phí”, sự lưu ý của công chúng không miễn phí đâu. Tính theo luật ngón tay (Rule of Thumb) 5-10-20, một công ty quan hệ công chúng nhỏ sẽ muốn 5000 đôla một tháng để giới thiệu sản phẩm của bạn; một công ty cỡ trung bình lấy 10.000 đô-la một tháng và một công ty có tầm cỡ đòi 20.000 một tháng.
Một vài nhà kinh doanh nhìn thấy các dự án vay vốn như là giải pháp cho vấn đề tiền bạc của họ, trong thực tế, chỉ có một phần trăm ít ỏi nhận được sự tài trợ cần thiết bằng cách này.
Một vài nhà kinh doanh nhìn thấy ở các công ty lớn sự sẵn sàng, ước muốn và khả năng có thể tài trợ cho họ cất cánh khỏi mặt đất.
Chúc may mắn cho bạn, vì bạn cần lời chúc ấy, rất ít ý tưởng đến từ bên ngoài được các công ty lớn chấp nhận, bạn chỉ có thể hy vọng có được tiền từ các công ty nhỏ và phải thuyết phục họ tin rằng ý tưởng đó của bạn đáng giá.
Xin hãy nhớ: Một ý tưởng không có tiền là một ý tưởng vô giá, hãy sửa soạn tiêu nhiều tiền cho việc tài trợ.
Trong tiếp thị, người giàu lại giàu hơn vì họ có đủ khả năng đưa ý tưởng vào tâm trí khách hàng.
Vấn đề của họ là chọn lọc được ý kiến hay ra khỏi ý kiến dở, và tránh tiêu tiền vào quá nhiều loại sản phẩm và chương trình (định luật trọng tâm).
Cạnh tranh là khủng khiếp. Các công ty khổng lồ chi rất nhiều tiền cho nhãn hiệu của họ, Procter & Gamble và Phillip Morris, mỗi nhãn hiệu tiêu hơn 2 tỷ đô-la mỗi năm cho hoạt động quảng cáo, General Motors tiêu 1,5 tỷ đô-la mỗi năm.
Đời sống có thể bất công đối với những nhà tiếp thị nhỏ gặp đối thủ lớn cạnh tranh lớn hơn. Ví dụ trường hợp sản phẩm cho các vật nuôi trong nhà của A&M. Đây là một công ty nhỏ ở thành phố Houston, bang Taxes. Hãng A&M sáng chế được dụng cụ “clumping” (một dụng cụ dùng để dọn phân mèo), một phát kiến quan trọng trong lĩnh vực này. Ý tưởng rất đơn giản, khi nào sử dụng cái hộp này để thải phân, loại thùng này sẽ làm cho phân mèo trở thành những viên tròn, dễ dọn và vứt đi, không cần phải thay nguyên cái hộp.
Nhãn hiệu được gọi là “Scoop away” bán chạy ngay khi được giới thiệu, điều này làm cho Công ty Golden Cat chú ý ngay, công ty này có sản phẩm tương tự gọi là “Tidy Cat”.
Nhận ra sự đe dọa khi nhìn thấy sản phẩm của A&M, Golden Cat giới thiệu sản phẩm “Clumping” của họ và gọi là “Tidy Scoop”. Không những họ vồ lấy ý tưởng của A&M, mà còn mượn luôn cả từ “Scoop” cho tên sản phẩm của họ (thật là bất công làm sao).
Người thắng trận chuyến này chỉ có thể được quyết định bằng tiền, ai là người có nhiều tiền hơn sẽ đưa được ý kiến đi xa hơn.
Không giống như hàng tiêu dùng, một sản phẩm kỹ thuật hay sản phẩm kinh doanh chỉ cần ít tiền cho tiếp thị vì danh sách khách hàng ngắn hơn và quảng cáo trên báo chí rẻ hơn. Nhưng vẫn cần đủ tiền tài trợ cho sản phẩm kỹ thuật để trả tiền in các tập quảng cáo, trả cho đại diện bán hàng và các buổi hội thảo cũng như quảng cáo.
Đây là lời cuối: Trước hết cần có ý tưởng rồi tìm cách để khai thác ý tưởng đó. Sau đây là vài lối đi tắt bạn có thể bắt chước.
Bạn có thể kết hôn với tiền bạc. Georgette Mosbacher đã kết hôn với Bộ trưởng Bộ Thương Mại Robert Mosbacher năm 1985. Ba năm sau, bà Mosbacher mua La Prairie, một hãng mỹ phẩm của Thụy Sỹ với giá 31,5 triệu đô-la. Bà lấy tiền ở đâu ra? Ở tất cả mọi người. Dự án tài chính, đại lý phân phối ở Thụy Sỹ và Nhật cộng với tiền riêng của bà ta và của chồng. Năm đầu tiên dưới sự kiểm soát của Georgette Mosbacher, doanh số của La Prairie tăng 30%. Sau đó bà ta bán lại và thu được một số lời lớn.
Bạn có thể ly dị với tiền bạc. Frances Lear tới New York năm 1985 ở tuổi 61, vừa ly dị xong với chồng là nhà sản xuất truyền hình Norman Lear, bà ta quyết định phát hành một tạp chí dành cho phụ nữ trên 40 tuổi. Bà sửa soạn tiêu đi 25 triệu đô-la trong số 112 triệu dành cho dự án. Tới số báo thứ 5, tạp chí Lear’s đã có 350.000 độc giả.
Bạn có thể tìm ra tiền bạc ngay trong nhà mình. Donald Trump sẽ chẳng đi tới đâu nếu không có hàng triệu đô-la do ông cụ thân sinh giúp đỡ.
Bạn có thể “chia sẻ” (share) ý tưởng bằng cách làm cho đại lý. Tom Moganhan đã đưa được Domino’s Pizza lên bản đồ bằng cách cho làm đại lý ý tưởng giao bánh tại nhà.
Chúng ta đã nói về các công ty nhỏ và chiến lược tìm vốn của họ. Còn các công ty giàu có thì sao? Họ áp dụng Luật về tiềm năng ra sao? Câu trả lời đơn giản: Chi đủ. Trong chiến tranh, chi phí cho quân đội luôn là một con số dư. Bạn có biết sau chiến dịch “Bão táp sa mạc” (Operation Desert Stom) có bao nhiêu phần ăn của binh sĩ còn thừa không? Rất nhiều, vì vậy trong tiếp thị cũng vậy, bạn không thể tiết kiệm để thành công.
Nhiều nhà tiếp thị thành công bỏ tiền đầu tư trước. Nói cách khác, họ không có lợi nhuận từ hai đến ba năm vì họ dùng tiền lời kiếm được đầu tư trở lại cho tiếp thị.
Tiền bạc làm cho thể giới tiếp thị xoay tròn. Ngày nay, nếu muốn thành công, bạn phải kiếm đủ số tiền bạn cần quay những bánh xe tiếp thị.